Luân Tâm

Không Tuyết Giáng Sinh



Người ơi…

 Giáng sinh không tuyết trẻ thơ buồn
Bóng xe tuần lộc khói mờ sương
Bình minh hoa nắng reo đầy ngõ
Tưởng nắng quê nhà ấm tha hương

Văng vẳng câu hò thơm hương Huế
Sài gòn áo trắng bướm tan trường
Bến tre tóc xỏa dừa xanh bóng
Mỹ tho mận nhớ Cần thơ thương

Kỷ niệm buồn vui tóc trắng đêm
Cha trời con đất mẹ bể tiên
Mồ hôi nước mắt che bom đạn
Giặc cướp đọa đày vẫn đào nguyên

Tiếng mẹ ru tràn mật sữa thơ
Cho con căng mộng ấm êm chờ
Một ngày bể lặng trườn lưng sóng
Hoa tắm trăng trong bướm ngẩn ngơ

Chiêm bao thăm hỏi đừờng hoa bưởi
Tóc dài chị bới xoả chân mây
Lối mòn chân dấu hương cha mẹ
Lệ khô đá đỏ nhỏ máu cây

Đoạn trường ai biết qua cầu khổ
Không đo không đếm không đong đâu
Sinh thành dưỡng dục hồng ân nghĩa
Ngàn tuổi về trời vẫn bể sầu

Chập chờn xuôi ngược nước bồng con
Bóng ghe đom đóm đeo bần non
Tắm sông lội ruộng giăng câu cấm
Diều giấy chuồn chuồn bay gót son

Cầu dừa mẹ tắm con vọc nước
Hàng cây vú sữa võng sau hè
Thơ ngây thơ thẩn thơ nhạc điệu
Vân tiên cõng mẹ hát chích choè

 
Mơ màng gà gáy cu kêu Tết
Ba quết bánh phồng mẹ chè xôi
Chuối sấy mứt gừng chưng bánh tét
Tiếng cười giọng nói chưa mồ côi

 
Chơi vơi níu bắt bóng thời gian
Nâng niu trăng khuyết hứng hoa tàn
Trong tim cha mẹ hơn trời bể
Sống mãi trong lòng cháu con ngoan

 

Vết thương vết nhớ lệ tràn
Mút mùa lưu lạc không vơi quê nhà
Bóng mẹ bóng em bóng cha
Bóng chị bóng cháu anh hoa bóng người

 

Tiên rồng lạc tổ đội trời
Chân không đạp đất rong chơi mộng lành
Phải chi không có chiến tranh
Biết đâu đâu biết cũng đành cũng qua

 
Trăng non hôn bóng rừng già…

 Người ơi…

 MD.12/25/11
(Giáng Sinh 2011)

LuânTam

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 5 tháng 1 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Không Tuyết Giáng Sinh"